春芳

词语解释
春芳[ chūn fāng ]
⒈ 春天的花草。春天的花香。
引证解释
⒈ 春天的花草。
引三国 魏 应璩 《与从弟君苗君胄书》:“结春芳以崇佩,折若华以翳日。”
唐 司空图 《春山》诗:“可是 武陵溪,春芳著路迷。”
宋 欧阳修 《禁火》诗:“火禁开何晚,春芳半已凋。”
明 杨慎 《与方思道别》诗:“幸驶星驾期,共玩春芳緑。”
⒉ 春天的花香。
引唐 李白 《惧谗》诗:“众女妬蛾眉,双花竞春芳。”
国语辞典
春芳[ chūn fāng ]
⒈ 春天开的花或春天的花香、气息。
引《文选·应璩·与从弟君苗君胄书》:「结春芳以崇佩,折若华以翳日。」
晋·陆机〈北哉行〉:「游客芳春林,春芳伤客心。」
分字解释
※ "春芳"的意思解释、春芳是什么意思由太极之巅国学网汉语词典查词提供。
相关词语
- cháng chūn长春
- chūn huā春花
- chūn rì春日
- chūn fēng春风
- chūn fēng fèng rén春风风人
- xiāng fāng香芳
- liú fāng bǎi shì流芳百世
- fāng xiāng suān芳香酸
- chūn mèng春梦
- chūn jì春季
- yù táng chūn玉堂春
- lǚ shì chūn qiū吕氏春秋
- bō lí chūn玻瓈春
- chūn guān春官
- yáng chūn阳春
- fāng xiāng tīng芳香烃
- yíng chūn迎春
- qīng chūn青春
- chū chūn初春
- chūn zhuāng春装
- xīn chūn新春
- chūn jié春节
- yí chūn宜春
- chūn yǔ春雨
- xiǎo chūn小春
- chūn yóu春游
- chūn gēng春耕
- chūn tiān春天
- chūn qiū春秋
- chūn yào春药
- chūn sè春色
- chūn cǎo春草